Ralph Waldo Emerson gọi những vì sao trên bầu trời đêm là “những phái viên của vẻ đẹp, thắp sáng vũ trụ bằng nụ cười nhắc nhở của mình” và ông nói rằng nếu chúng chỉ xuất hiện vài ngàn năm một lần, thì chúng ta sẽ quỳ lạy thờ phượng và trân quý khoảnh khắc đó cả đời mình. Nhưng bởi đêm nào những vì sao cũng mọc, nên phép lạ đó trở nên gần như chẳng có gì đáng chú ý. Và thay vào đó chúng ta xem truyền hình.

Nhưng những ngôi sao đẹp đẽ không phải là phép lạ lớn lao duy nhất mà người ta chẳng màng để ý. Những phép lạ lớn nhất phải đi kèm với sự nhưng không, yêu thương, ủ ấm tâm hồn và tha thứ. Sự nghèo khổ lớn lao nhất của chúng ta chính là chúng ta hầu như không để ý đến những việc này. Có nhiều điều còn đáng kinh ngạc hơn cả những vì sao đáng để chúng ta quỳ gối trong tri ân, và có những điều sâu sắc đáng để gìn giữ trong ký ức hơn cả một đêm trời đầy sao.

Ngòi bút thiêng liêng người Bỉ, Benoit Standaert nói rằng phép lạ lớn lao nhất chính là “những hiện hữu được trao nhưng không, là một tình yêu khiến cho những gì mất mát và lạc lối được nên trọn vẹn và yêu mến, một tình yêu chọn lấy những gì bị chối bỏ, tha thứ cho những gì bị xem là có tội nặng nề nhất, và hiệp nhất những gì bị xem là tan rã vĩnh viễn.”

Phép lạ lớn lao nhất chính là có sự cứu chuộc cho tất cả những gì sai trái nơi chúng ta. Có sự cứu chuộc phát xuất từ những gì chúng ta không làm được vì sự bất toàn của mình. Có sự cứu chuộc phát xuất từ những thương tích của chúng ta, từ những gì khiến chúng ta chùng xuống và lạnh lẽo về mặt thể lý, cảm xúc và tâm linh. Có sự cứu chuộc phát xuất từ bất công, từ sự bất bình đẳng mà chúng ta đang chịu, từ nỗi đau mà chúng ta gây ra cho người khác cách cố ý hay vô ý. Có sự cứu chuộc phát xuất từ những lỗi lầm, những sai phạm, từ những bất trung, và tội lỗi của chúng ta. Có sự cứu chuộc phát xuất từ những mối quan hệ xấu đi, từ những cuộc hôn nhân, gia đình, tình bạn bị tan rã vì hiểu lầm, thù ghét, ích kỷ và bạo lực. Có sự cứu chuộc phát xuất từ tự vẫn và sát nhân. Không có điều gì mà Thiên Chúa không thể tha thứ, phục sinh và khiến nó tươi mới, ngây thơ và vui vẻ trở lại.

Cuộc sống của chúng ta, dù dài hay ngắn, đều rơi vào bất toàn, tan vỡ, bất công, mất mát, gây đau thương cho người khác vì mình yếu đuối, chúng ta ai cũng có bất trung, tội lỗi và ác tâm, nhưng đến tận cùng, tất cả đều có thể được tẩy sạch, được trắng trong lần nữa. Có sự cứu chuộc, có sự sống mới nơi mọi nẻo đường sai trái chúng ta đi trong thế gian này. Và sự cứu chuộc đó đến với chúng ta qua sự tha thứ.

Tha thứ là phép lạ lớn lao nhất, là phép lạ tận cùng, và cùng với sự sống đời đời, nó chính là ý nghĩa đích thực trong sự phục sinh của Chúa Giêsu. Không có điều gì nhiệm màu và giống với Thiên Chúa, cho bằng khoảnh khắc hòa giải, khoảnh khắc tha thứ.

Chính vì lý do này mà khi viết về sự phục sinh của Chúa Giêsu, các Tin mừng đều nhấn mạnh nhiều lần về sự tha thứ. Thật vậy, Tin mừng theo thánh Luca không tách rời lời tuyên bố phục sinh với lời tuyên bố tha thứ tội lỗi. Tha thứ và phục sinh liên kết bất phân ly. Cũng thế, trong Tin mừng theo thánh Gioan, trong lần đầu tiên Chúa Giêsu hiện ra sau khi phục sinh, Ngài đã cho họ quyền tha tội. Thông điệp của phục sinh chính là một xác chết có thể sống lại từ hầm mộ. Điều này không hẳn đúng với thể xác chúng ta, nhưng đặc biệt đúng cho những tâm hồn băng giá đang chết vì thất vọng, cay đắng, giận dữ, chia rẽ và thù hận. Phép lạ phục sinh là cho thân xác sống lại, nhưng cũng là việc cho những linh hồn đã chết trỗi dậy vào cuộc sống mới.

Dù cho ngày nay chúng ta thừa mứa những phát minh mới, và thậm chí máy móc làm hết mọi việc kể cả làm người trò chuyện với ta, chúng ta lại thấy quá ít chuyện mới lạ đích thực. Chắc chắn chúng ta thấy hằng ngày những sự đổi mới cứ dồn dập đổ đến và cùng với đó là khó khăn để đối mặt với thay đổi mà chúng đem lại. Nhưng xét cho cùng, những đổi mới này không thực sự khiến chúng ta kinh ngạc, ít nhất là không kinh ngạc sâu sắc, một sự kinh ngạc chạm đến tâm hồn. Chúng đơn thuần chỉ là tăng thêm những thứ chúng ta có, những mở rộng của cuộc sống bình thường, chứ không phải một điều kinh ngạc thực sự.
Nhưng khi bạn nhìn thấy một người phụ nữ tha thứ cho một người đã làm tổn thương mình sâu sắc, thì bạn đang thấy một chuyện không bình thường, một chuyện đầy kinh ngạc. Bạn đang thấy một điều không đơn giản chỉ là một khoảnh khắc tự nhiên. Cũng thế, khi bạn thấy sự nồng hậu và yêu thương len vào con người lâu nay chìm trong cay đắng và giận dữ, là bạn thấy một điều không chỉ là một khoảnh khác cuộc sống bình thường. Bạn đang thấy một sự mới mẻ, sự cứu chuộc, sự phục sinh, sự tha thứ. Tha thứ là điều duy nhất mới mẻ trên trái đất này, mọi thứ khác chỉ tương đối như nhau thôi.

Và cũng như thế, tôi xin mượn lời của Benoit Standaert: “Bất kỳ lúc nào chúng ta nỗ lực đem lại thêm chút bình an qua công lý, dù dưới dạng nào đi nữa, trên trái đất này, bất kỳ lúc nào chúng ta nỗ lực thay đổi đau buồn thành hạnh phúc, chữa lành những trái tim tan nát, hay giúp đỡ người bệnh và người yếu đuối, là chúng ta đi thẳng về phía Thiên Chúa, Chúa của sự phục sinh.”
Tha thứ là phép lạ đáng kinh ngạc nhất mà chúng ta từng thấy hay cảm nghiệm trên trần thế này. Chỉ mình sự tha thứ, mới có thể đem lại thiên đàng và hạnh phúc.