Khi thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu, nhà thần nghiệm trẻ tuổi người Pháp, cố gắng giải nghĩa ơn gọi của mình, bà nhắc đến một dấu ấn nội tâm sâu sắc đã xảy ra trong đời bà:

Một ngày Chúa nhật, khi nhìn ảnh Chuộc tội, tôi bị đánh động bởi dòng máu chảy ra từ bàn tay chí thánh của Chúa. Tôi cảm thấy nhức nhối buồn sầu vô cùng khi nghĩ rằng dòng máu này rơi xuống đất mà không có ai vội vàng hứng lấy. Tôi quyết tâm mình sẽ ở dưới chân Thánh giá để hứng giọt sương đó. … Tôi không muốn giọt máu cực trọng này bị bỏ phí. Tôi sẽ để suốt đời gom lại dòng máu ấy vì sự tốt lành cho các linh hồn. … Sống trong tình yêu là quên mình.

Ở một mức độ nào đó, điều này có thể đơn thuần xem như hình ảnh lòng mộ đạo quá độ của một nữ tu trẻ tuổi cực kỳ sốt sắng ngồi trong nhà nguyện, tôn thờ người bị đóng đinh, có cảm xúc thái quá khi hình dung cảnh Chúa Giêsu bị xúc phạm và bị đóng đinh trên thập giá. Nhưng đây là một ẩn dụ, một thần hiện, và đúng là một thách thức thật sự.

Khi thánh Têrêxa Hài Đồng nói về Chúa Kitô ở đây, bà không phải chỉ nói đến và nhắm chính yếu vào thân xác của một Đức Giêsu trong lịch sử, mà nói đến thân thể Đức Kitô trong thế giới này. Đức Kitô vẫn chịu khổ hình và máu vẫn chảy từ khuôn mặt và đôi tay của Ngài cho khắp thế gian. Một trong những trách nhiệm của Kitô-hữu chúng ta, và đơn giản trong tư cách làm người, là, nói theo cách ẩn dụ, nhớ lại, hứng lại và tôn kính cách riêng máu thánh Ngài. Trách vụ người Kitô-hữu, luôn luôn, đứng cạnh chân thập giá và hứng lấy giọt sương đó để không làm phí phạm giọt sương cực trọng này.

Chúng ta làm điều đó cách nào?

Khi tổ chức Ân xá Quốc Tế, hoặc bất cứ nhóm, cá nhân nào phục vụ cho công lý đến những vùng còn chiến tranh hay xung đột bạo lực trên thế giới, họ gom lại tài liệu về bạo lực ở đó, liệt kê công bố danh tính của tất cả những người bị thủ tiêu, khi đó họ đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi một nữ tu rời bỏ sự an toàn và yên ổn ở quê nhà và cộng đồng để đến Sudan sống với các phụ nữ bị hãm hiếp, ghi lại các câu chuyện này, thì khi đó họ đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi một người bạn vội vàng bỏ chơi để chạy đến an ủi người bạn yếu ớt của mình vừa bị đám anh chị trong trường bắt nạt sỉ nhục, bạn ấy đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi một người, như Greg Mortenson, từ bỏ cuộc sống đặc quyền và tiện nghi để mạo hiểm trong mọi thứ, kể cả cuộc sống, để xây các trường học trong những vùng sâu nhất Pakistan cho giới trẻ Hồi giáo, đặc biệt là các thiếu nữ Hồi có thể có được một nền giáo dục, thì khi đó ông đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi có những người cống hiến cuộc sống để làm việc với những người khuyết tật tinh thần giúp họ sống và thể hiện phẩm giá của những người có tài năng khác biệt, thì khi đó họ đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi một người trẻ có lý tưởng gia nhập vào các quân đoàn gìn giữ hòa bình, hay trở thành nhà truyền giáo với khát vọng chân thành là giúp đỡ những người thiếu may mắn, thì khi đó họ đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Và …

Khi bất cứ ai trong chúng ta dành thì giờ ở sở làm hay ở nhà riêng để lắng nghe tâm hồn người bị thương tổn, đã mỏi mòn kiệt sức với sự hờ hững của mọi người không còn muốn nghe các lời than trách, các kỷ niệm buồn khổ, thì khi đó chúng ta đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi bất cứ ai trong chúng ta cố gắng thông hiểu lắng nghe một người bạn, người đồng nghiệp hay người anh em đang nản lòng vì đời họ không rơi vào trạng huống hụt hẫng ghen tương, vì cuộc đời họ không được như họ mơ ước, thì khi đó chúng ta đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi bất cứ ai trong chúng ta lưu tâm đến thành tựu của người khác, chân thành khen ngợi và chúc phúc cho thành công đó, thì khi đó chúng ta đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Khi bất cứ ai trong chúng ta với lòng thương cảm, cầu nguyện cho tất cả những người bị vùi dập ước mơ, bị đau khổ vì sống trong bóng tối, trong vô danh, thì khi đó chúng ta đang đứng dưới chân thập giá, đón nhận sương mát từ đó, và vội vàng hứng nó.

Máu vẫn còn chảy từ bàn tay và khuôn mặt Đấng chịu đóng đinh trên thập giá. Hầu hết nó rơi trong hờ hững và không ai vội vàng hứng lấy.

Nhiệm vụ của chúng ta cũng như nhiệm vụ của thánh Têrêxa Hài Đồng là ghi nhận và tin chắc rằng giọt máu cực trọng này không rơi đi trong vô tâm, không dấu vết, và không được loài người tôn kính thích đáng.